Phong độ gần đây của hàng công tuyển Việt Nam đang đặt ra nhiều câu hỏi, đặc biệt khi Tiến Linh đánh mất phong độ. Nguyễn Công Phượng – cái tên từng tỏa sáng, đang được nhắc lại như hy vọng mới, dù anh chỉ vừa bắt đầu ấm lại trong môi trường giải hạng Nhất.
Công Phượng hiện có 7 bàn thắng sau 18 trận cho Bình Phước, một con số đáng ghi nhận nếu xét đến thực lực và vị thế của đội bóng. Anh chơi năng nổ, liên tục dẫn dắt lối chơi, góp phần Kiên cường giúp đội miền Nam đua tranh suất thăng hạng. Tuy nhiên, giải hạng Nhất và sân chơi quốc tế là hai môi trường hoàn toàn khác biệt, từ áp lực, tốc độ đến chiến thuật. Đối đầu Malaysia – đội tuyển đang từng bước Tây hóa và đầu tư bài bản – lại càng là thách thức lớn.
Malaysia ngày nay không còn là đội bóng non kinh nghiệm như trước. Họ sở hữu lực lượng rèn luyện ở châu Âu, lối chơi hiện đại và thể lực vượt trội. Trong thế trận này, kỳ vọng một mình Công Phượng có thể tạo bước ngoặt là điều mạo hiểm, nếu không có sự hỗ trợ đồng đội. Đáng chú ý, tiền đạo sinh năm 1995 gần hai năm chưa ghi bàn trong màu áo đội tuyển, khi trận gần nhất là tháng 9/2023 gặp Palestine, một cột mốc dài với cầu thủ từng là ngòi nổ.
Dẫu vậy, Công Phượng vẫn là mẫu cầu thủ có tính đột biến cao, có thể làm khác biệt nếu được sử dụng hợp lý và đúng thời điểm. Nhưng để anh làm trung tâm hàng công trong trận đấu then chốt với Malaysia, đó là quyết định đòi hỏi cân nhắc kỹ lưỡng.
Trong khi đó, Phạm Tuấn Hải xuất hiện như một lựa chọn đáng chú ý. Không phải mẫu sát thủ ghi nhiều bàn, nhưng anh sở hữu khả năng pressing dữ dội, tỳ đè tốt, và chơi đầy lăn xả – những phẩm chất cần thiết cho phong cách phòng ngự phản công của tuyển Việt Nam.
Tuấn Hải có thể không là người trực tiếp ghi bàn nhiều, nhưng anh đem lại nguồn năng lượng dồi dào và làm khó hàng thủ đối phương bằng sự quyết liệt, bền bỉ. Điều này giúp tạo ra sự khác biệt trong một thế trận chặt chẽ và cần sự ổn định.
HLV Kim Sang-sik đứng trước bài toán khó: đặt niềm tin vào “cái tôi sáng tạo” mang tên Công Phượng hay chọn “người thợ cần mẫn” Phạm Tuấn Hải. Cả hai đều sở hữu ưu điểm riêng, tuy nhiên, điều quan trọng nhất là sự phối hợp trong hệ thống chiến thuật phù hợp, tránh để một cá nhân phải gánh vác quá nhiều áp lực.
Công Phượng vẫn là cầu thủ được kỳ vọng bởi kinh nghiệm và khả năng tạo đột biến, nhưng không thể là trụ cột duy nhất ở thời điểm này. Thành công của đội tuyển phụ thuộc vào sự vận hành của cả tập thể hơn là sức mạnh của một cá nhân từng rực sáng quá khứ.